绝ju é 句j ù(杜d ù 甫f ǔ
)
两li ǎng 个g è 黄hu áng 鹂l í 鸣m íng 翠cu ì 柳li ǔ
,
一y ì 行x íng 白b ái 鹭l ù 上sh àng 青q īng 天ti ān
,窗
chu āng 含h án 西x ī 岭
l ǐng 千qi ān 秋qi ū 雪x u ě
,
门m én 泊b ó 东d ōng 吴w ú 万w àn 里l ǐ 船chu án。
y ìshu ǐs òn ɡbi é易水送别
lu òb īn w án ɡ骆宾王
c ǐ
d ìbi éy ān d ān ,此地别燕丹,zhu àn ɡsh ìf àch ōn ɡɡu ān 。
壮士发冲冠。
x īsh ír én y ǐm éi ,昔时人已没,j īn r ìshu ǐy ǒu h án 。
今日水犹寒。
zh ào j ìng ji àn b ái f à照镜见白发
zh āng ji ǔ l íng
张九龄
s ù x ī q īng y ún zh ì宿昔青云志,cu ō tu ó b ái f à ni án 蹉跎白发年。
shu í zh ī m íng j ìng l ǐ谁知明镜里,x íng y ǐng z ì xi āng li án 形影自相怜。
zá shī
杂诗
táo yuān mínɡ
陶渊明
shènɡnián bùchónɡlái
盛年不重来,
yírì nán zài chén
一日难再晨。
jí shí dānɡmiǎn lì
及时当勉励,
suì yuèbù dài rén
岁月不待人。
劝学
颜真卿
sān ɡēnɡ dēnɡ huǒ wǔɡēnɡ jī,
三更灯火五更鸡,
zhènɡ shì nán ér dú shū shí。
正是男儿读书时。
hēi fà bù zhī qín xué zǎo ,
黑发不知勤学早,
bái shǒu fānɡ huǐ dú shū chí。
白首方悔读书迟。
jīn lǚyī
金缕衣
Tánɡ dùqiūniánɡ
唐杜秋娘
quàn jūn mòxījīn lǚyī,
劝君莫惜金缕衣,quàn jūn xīqǔshǎo nián shí。
劝君惜取少年时。
huākāi kān sh?zhíxūzhé,
花开堪折直须折,mòdài wúhuākōnɡsh?zhé。
莫待无花空折枝。
mǎ shàng zuò
马上作
qī jì guāng
戚继光
nān beǐ qū chí bào zhǔ qíng,
南北驱驰报主情,
jiāng huābiān cǎo xiào píng shēng 江花边草笑平生。
yìnián sān bǎi liùshírì
一年三百六十日,duōshìgéng gěmǎshàng xíng
多是横戈马上行。
lièyīshūshījìdì
裂衣书诗寄弟
sòng zhào mǎo fā
宋赵卯发chéng chíbùgāo shēn ,
城池不高深,
wúcái yòu wúbīng
无财又无兵。
wéi yǒu sǐbào guó,
惟有死报国,
lái shēng zuòdìxiōng
来生作弟兄。
yáng zǐjiāng
扬子江
wén tiān xiáng
文天祥
jǐrìsuífēng beǐhaǐyóu
几日随风北海游,
H uícóng yáng zǐdàjiāng tóu
回从扬子大江头。
chén xīn yīpiàn cízhēn shí
臣心一片磁针石,
bùzhǐnán fāng bùkěn xīu
不指南方不肯休。
gēshūgē
哥舒歌
xǐbǐrén
西鄙人beǐdǒu qīxīng gāo
北斗七星高,
gēshūyèdài dāo
哥舒夜带刀。
zhìjīn kuìmùmǎ
至今窥牧马,
bùgǎn guòlín táo
不敢过临洮。