)
带拼音(春晓.
chūn xiǎo
春晓
(táng) mèng hào rán (唐)孟浩然
chūn mián bù jué xiǎo
,觉晓眠春不 tí niǎo chù wénchù。
处闻啼处鸟 fēng yǔ shēngyè lái,雨声夜来风
shǎo luò huā zhī duō。
落知花多少
ù fǔá yǔ(tng)dūchn yè xǐ春夜喜雨(唐)杜甫 jié shíyǔ zhī hǎo ,时节好雨知 shēng fā dāngchūn nǎi
春当乃发。
生
suí rùyè fēng qián ,风潜入随夜
xì rùn wúshēng wù。
声润细物无
hēijù yúnjìng yě
俱,野黑云径
mínghuǒ jiāngchuán dú
明独火。
江船 shīhóngkàn xiǎo chù处晓湿红看, cguān jǐnzh òng huā héng。
花城官锦重
fù dé gǔ yuán cǎo sòng bié(táng) bái jū yì
赋得古原草送别(唐)白居易
lí lí yuán shàng cǎo
,离草原上离
róngsuì kūyì yì。
荣岁枯一一
bùhuǒ shāo yě jìn,烧火不野尽
shēngchuīfēng chūn yòu。
风春吹又生
gǔ yuǎn fāng dàoqīn
,远芳道古侵
chéngcuì huāng jiē qíng,翠荒晴城接 sòng qù yòu sūn wáng,王去又孙送 mǎn qīqíng bié qī。
满别萋萋情
zǎo fā bái dì chéng (táng )lǐ bái
早发白帝城(唐)李白
zhāo cí bái dì cǎi yún jiān
,云辞朝白帝间彩 jiānrì g yī huánlǐqiān líng 江一日陵还。
里千
shēng yuán zhù bù tíàn liǎng
两岸猿声啼不住,
chóngqīng shān yǐ guò wànzhōu。
山过轻万重舟已
ng ā)hè zhī zhǒyng liǔ(táng
贺知章咏柳(唐) shù gāo yù zhuāngchéng b ìyī,高玉碧妆成一树
wàn tāochuí xià lǜ sī tiáo。
万绦绿丝条垂下 cái bùchūxzhīì yè shuí
,知不细叶谁裁出
dāo jiǎnc èrhūn fēng sì yuè。
剪刀二风月春似
i áálù chi (tng )wéáng w 王维(唐)柴鹿
rénbùshān kōng jiàn
,空人见不山
yǔrén dàn xiǎngwén 。
响语人闻但.
fǎn yǐng rù shēn lín
,林入深返景
tái shàngfù zhào qīng。
上复照青苔
o
ā(táng )mèng jiyóu zǐ yín
孟郊游子吟(唐)
mǔ shǒu zhōng xiàncí
,中线慈母手 yī shàngyóu zǐ shēn。
游子身上衣 línféng mì xíng mì,行密密缝临
chí chí quī yì kǒng。
归意恐迟迟
shuíyán cùn cǎo xīn
,草心谁言寸 huī bào dé sānchūn
?三春晖报得
ng o dng cūn jū(qī)gāǐ村居(清)高鼎
nètiārifngzhǎcoǎyīngēèyu天月二,飞莺长草
nydfúīáyūìzuǔnglichnā。
烟春醉柳杨堤拂.
értóngsànxuéguīláizǎo儿童散学归来早,
mángchèndōngfēngfàngzhǐyuān
忙趁东风放纸鸢。
qīng míng (táng )dù mù
清明(唐)杜牧
shí jiéqīng yǔ fēn fēn míng纷清纷,时节雨明húnsh ànglù duàn rén yù xíng魂。
断行人欲上路yǒujiǔ ji ā hé chù wènjiè
有处家何,问借酒cūn huāzhǐyáo xìng mùtóng 村。
花指杏牧童遥
ng t jjuéù(á)ǔdù f (唐)杜甫绝句liǔ hu
áng liǎnggèlímíng cuì
柳个两,翠鹂黄鸣
tiān qīng shàng lù bái háng yī
一行白鹭上青天。
qiū xuě chuāng hán xī lǐng qiān,雪秋岭千窗含西
wú lǐ bó dōngwàn chuán mén门。
船里万吴东泊。