1、《劝学诗》 唐:颜真卿 sān ɡēnɡ dēnɡ huǒ wǔ ɡēnɡ jī zhèn ɡ shì nán ér dú shū shí 。
三 更 灯 火 五 更 鸡 正 是 男 儿 读 书 时 hēi fà bù zhī qín xué zǎo bái shǒu fānɡ huǐ dú shū chí黑 发不 知 勤 学 早 白 首 方 悔 读 书 迟2、《赠汪伦》 [唐] 李白李l ǐ白b ái 乘ch éng 舟zh ōu 将ji āng 欲y ù行x íng ,忽h ū闻w én 岸àn 上sh àng 踏t à歌g ē声sh ēng 。
桃t áo 花hu ā潭t án 水shu ǐ深sh ēn 千qi ān 尺ch ǐ,不b ù及j í汪w āng 伦l ún 送s òng 我w ǒ情q íng 。
3、《春晓》 【唐】孟浩然chūn mián bù jué xiǎo , chù chù wén tí niǎo春 眠 不 觉 晓 , 处 处 闻 啼 鸟 。
yè lái fēng yǔ shēng, huā luò zhī duō shǎo夜 来 风 雨 声 , 花 落 知 多 少 。
4、绝句 【唐】杜甫C hí rì jiāng shān lì, chūn fēng huā cǎo xiāng迟 日 江 山 丽 ,春 风 花 草 香 。
ní róng fēi yàn zǐ, shā nuǎn shuì yuān yāng泥 融 飞 燕 子 ,沙 暖 睡 鸳 鸯 。
绝句【唐】杜甫江碧鸟逾白,山青花欲燃。
今春看又过,何日是归年。
5、《夏日》【宋】范成大Méi zǐjīn huánɡxìnɡzǐféi,mài huāxuěbái cài huāxī。
梅子金黄杏子肥,麦花雪白菜花稀。
rìchánɡlíluòwúrénɡuò,wéi yǒu qīnɡtínɡjiádiéfēi。
日长篱落无人过,唯有蜻蜓蛱蝶飞。
6、《晓出净慈寺送林子方》【宋】杨万里bìjìng xīhúliùyuèzhōng毕竟西湖六月中,fēng guāng bùyǔsìshítóng风光不与四时同。
jiētiān lián yèwúqióng bì接天莲叶无穷碧,yìng rìhéhuābiéyàng hóng映日荷花别样红。
7、《山行》【唐】杜牧远上寒山石径斜,白云深处有人家。
停车坐爱枫林晚,霜叶红于二月花。
8、《山居秋暝》【唐】王维空山新雨后,天气晚来秋。
明月松间照,清泉石上流。
9、《白雪歌送武判官归京》【唐代】岑参běi fēng juǎn dì bái cǎo she , hú tiān bā yuè jí fēi xuě。
北风卷地白草折,胡天八月即飞雪。
hū rú yī yè chūn fēng lái , qiān shù wàn shù lí huā kāi 。
忽如一夜春风来,千树万树梨花开。
10、《听声》【清】张潮春听鸟声,夏听蝉声,秋听虫声,冬听雪声。
松下听琴,月下听萧。
涧边听瀑布,山中听松风。
觉耳中别有不同。
11、《望庐山瀑布》【唐】李白rì zhào xiāng lú shēng zǐ yān yáo kàn pù bù guà qián chuān日照香炉生紫烟,遥看瀑布挂前川。
fēi liú zhí xià sān qiān chǐ yí shì yín hé luò jiǔ tiān 飞流直下三千尺,疑是银河落九天。
12、《黄鹤楼送孟浩然之广陵》【唐】李白gù Rén xī cí huáng hè lóu yān huā sān yuè xià yáng zhōu故人西辞黄鹤楼,烟花三月下扬州。
gū Fān yuǎn yǐng bì kōng jìn wéi jiàn cháng jiāng tiān jì liú孤帆远影碧空尽,惟见长江天际流。
13、《早发白帝城》【唐代】李白zhāo cí bái dì cǎi yún jiān qiān lǐ jiāng líng yī rì huán 朝辞白帝彩云间,千里江陵一日还。
liǎng àn yuán shēng tí bù zhù qīng zhōu yǐ guò wàn chóngshān 两岸猿声啼不住,轻舟已过万重山。
14、《秋浦歌》【唐】李白bái fà sān qiān zhàng yuán chóu sì gè cháng白发三千丈,缘愁似个长。
bù zhī míng jìng lǐhé chù dé qiū shuāng不知明镜里,何处得秋霜。
15、《望天门山》【唐代】李白tiān mén zhōng duàn chǔ iāng kāi ,bì shuǐ dōng liú zhì cǐ huí天门中断楚江开,碧水东流至此回。
liǎng àn qīng shān xiāng duì chūgū fān yí piàn rì biān lái两岸青山相对出,孤帆一片日边来。
16、《闻官军收河南河北》【唐】杜甫jiàn wài hū chuán shōu jì běi chū wén tì lèi mǎn yī shāng剑外忽传收蓟北,初闻涕泪满衣裳。
què kàn qī zǐ chóu hé zài màn juǎn shī shū xǐ yù kuáng 却看妻子愁何在,漫卷诗书喜欲狂。
bái rì fàng gē xū zòng jiǔ qīng chūn zuò bàn hǎo huán xiāng 白日放歌须纵酒,青春作伴好还乡。
jì cóng bā xiá chuán wū xiábiàn xià xiāng yán g xiàng luò yáng即从巴峡穿巫峡,便下襄阳向洛阳。
17、《绝句》【唐】杜甫liǎng gè huáng lí míng cuì liǔyī háng bái lù shàng qīng tiān 两个黄鹂鸣翠柳,一行白鹭上青天。
chuāng hán xī lǐng qiān qiū xuě mén bó dōng wú wàn lǐ chuán 窗含西岭千秋雪,门泊东吴万里船。
18、《赠花卿》【唐】杜甫jǐn chéng sī guǎn rì fēn fēn bàn rù jiāng fēng bàn rù yún锦城丝管日纷纷,半入江风半入云。
cǐ qǔ zhǐ yīng tiān shàng yǒu rén jiān néng dé jǐ huí wén 此曲只应天上有,人间能得几回闻。
19、《江南逢李龟年》【唐】杜甫qí wáng zhái lǐ xún cháng jiàn cuī jiǔ táng qián jǐ dù wén 岐王宅里寻常见,崔九堂前几度闻。
zhèng shì jiāng nán hǎo fēng jǐng luò huā shí jié yòu féng jūn正是江南好风景,落花时节又逢君。
20、《春夜喜雨》【唐】杜甫hǎo yǔ zhī shí jié dāng chūn nǎi fā shēng好雨知时节,当春乃发生。
suí fēng qián rù yèrùn wù xì wú shēng随风潜入夜,润物细无声。
yě jìng yún jù hēi jiāng chuán huǒ dú míng野径云俱黑,江船火独明。
xiǎo kàn hóng shī chù huā zhòng jǐn guān chéng晓看红湿处,花重锦官城。