j iāng nán hàn yuè fǔ
1、江南(汉乐府)
Jiāng nán kě cǎi lián lián yè hétián tián
江南可采莲,莲叶何田田!
Yúxìlián yèjiān yúxìlián yèdōng
鱼戏莲叶间:鱼戏莲叶东,
Yúxìlián yèxīyúxì lián yènán
鱼戏莲叶西,鱼戏莲叶南,
Yúxìlián yèběi
鱼戏莲叶北。
2、敕勒歌(北朝民歌)
chì lèchuān yīn shān xiàtiān shì qióng lú
敕勒川,阴山下,天似穹庐,lǒng gài sì yětiān cāng cāng yěmáng máng
笼盖四野。
天苍苍,野茫茫,
fēng chuī cǎo dīxiàn niú yáng
风吹草低见牛羊。
yǒng é luòbīn wáng
3、咏鹅(唐骆宾王)
ééé qǔxiàng xiàng tiān gē
鹅鹅鹅,曲项向天歌。
bái máo fú lǜ shuǐ h?ng zhǎng bō qīng bō
白毛浮绿水,红掌拨清波。
Fēng lǐqiáo
4、风(唐李峤)
jiě luòsān qiū yè néng kāi èr yuèhuā
解落三秋叶,能开二月花。
guòjiāng qiān chǐlàng rù zhú wàn gān xié
过江千尺浪,入竹万竿斜。
5、静夜思(唐李白)
chuáng qián míng yuèguāng yí shì dì shàng shuāng
床前明月光,疑是地上霜。
jǔ tóu wàng míng yuèdī tóu sīgù xiāng
举头望明月,低头思故乡。
6、登鹳雀楼(唐王之涣)
bái rì yī shān jìn huáng hérù hǎi liú
白日依山尽,黄河入海流。
yù qióng qiān lǐmù gèng shàng yì cèng lóu
欲穷千里目,更上一层楼。
chūn xiǎo mang hào rán
7、春晓(唐孟浩然)
chūn mián bù jué xiǎo chù chù wēn tí niǎo
春眠不觉晓,处处闻啼鸟。
ya lái fēng yǔ shēng huā luòzhī duō shǎo
夜来风雨声,花落知多少。
8、鹿柴(唐王维)
kōng shān bú jiàn rén dàn wén rén yǔ xiǎng
空山不见人,但闻人语响。
fǎn jǐng rù shēn lín fù zhào qīng tāi shàng
返景入深林,复照青苔上。
9、绝句(唐杜甫)
chírìjiāng shān lìchūn fēng huācǎo xiāng 迟日江山丽,春风花草香。
níróng fēi yàn zǐshānuǎn shuìyuān yāng 泥融飞燕子,沙暖睡鸳鸯。
10、绝句(唐杜甫)
liǎng gèhuáng límíng cuìliǔ
两个黄鹂鸣翠柳,
yīháng bái lùshàng qīng tiān
一行白鹭上青天。
chuāng hán xīlǐng qiān qiūxuě
窗含西岭千秋雪,
mén bódōng wúwàn lǐchuán
门泊东吴万里船。
11、游子吟(唐孟郊)
címǔshǒu zhōng xiàn yóu zǐshēn shàng yī
慈母手中线,游子身上衣。
lín xíng mìmìféng yìkǒng chíchíquī
临行密密缝,意恐迟迟归。
shuíyán cùn cǎo xīn bào désān chūn huī
谁言寸草心,报得三春晖?
12、江雪(唐柳宗元)
qiān Shān nio fēi juéwàn jìng rén zōng miè千山鸟飞绝,万径人踪灭。
gūzhōu suōlìwēng dúdiào hán jiāng xuě
孤舟蓑笠翁,独钓寒江雪。
13、塞下曲(唐卢纶)
jínàn cǎo jīng fēng jiāng jūn yèyǐn gōng 林暗草惊风,将军夜引弓。
píng míng xún bái yǔmòzài shíléng zhōng 平明寻白羽,没在石棱中。
14、《塞下曲》(唐卢纶)
yuèhēi yàn fēi ɡāo,chán yúyèdùn táo。
月黑雁飞高,单于夜遁逃。
yùjiānɡqīnɡqízhú,dàxuě mǎn ɡōnɡdāo。
欲将轻骑逐,大雪满弓刀。
chí shàng táng bái jū yì
15、池上【唐】白居易
xiǎo wá chēnɡ xiǎo tǐnɡ tōu cǎi bái lián huí
小娃撑小艇,偷采白莲回。
bù jiě cánɡ zōnɡ jì fú pínɡ yí dào kāi
不解藏踪迹,浮萍一道开。
16、忆江南 (唐白居易)
jiāng nán hǎo fēng jǐng jiùcéng ān
江南好,风景旧曾谙。
rìchūjiāng huāhóng shèng huǒ
日出江花红胜火,
chūn lái jiāng shuǐlǜrúlán
春来江水绿如蓝,
néng bùyìjiāng nán
能不忆江南?
17、悯农(其一)李绅
chúHérìdāng wǔhàn dīhéxiàtǔ
锄禾日当午,汗滴禾下土。
shuízhīpán zhōng cān lìlìjiēxīn kǔ
谁知盘中餐,粒粒皆辛苦。
18、悯农二(唐李绅)
chūn zhòng yī lì sù qiū shōu wàn kē zǐ
春种一粒粟,秋收万颗子。
sì hǎi wú xián tián nóng fū yóu è sǐ
四海无闲田,农夫犹饿死
19、寻隐者不遇(唐贾岛)
sōng xiàwèn tóng zǐyán shīcǎi yào qù
松下问童子,言师采药去
zhǐzài cǐshān zhōng yún shēn bùzhīchù
只在此山中,云深不知处。
20、乐游原(唐李商隐)
xiàng wǎn yìbùshìqūchēdēng gǔyuán
向晚意不适,驱车登古原。
xīyáng wúxiàn hǎo zhǐshìjìn huāng hūn 夕阳无限好,只是近黄昏!。